Con trai 9 tuổi của ông chết vì ung thư. Ông đứng bên giường bệnh, nhìn đứa trẻ rời xa, trong khi vẫn đang tính xem tiền thuốc men sẽ trả thế nào. Hôn nhân đổ vỡ, nợ nần chồng chất.
Không phải là “đáy vực”, mà là bị hoàn toàn xỏ xiên.
Ông không có giác ngộ, không có tuyên ngôn tái sinh. Chỉ đơn giản là ngày hôm sau lại đi làm tiếp.
Làm luật sư. Đổi thời gian lấy tiền. Dần dần nhận ra: con đường này không thể đưa ông thoát khỏi nỗi đau.
Ông bắt đầu đầu tư. Nhà đất nhỏ, giao dịch cá nhân, bất kỳ phương pháp nào khiến vốn có thể giúp ông làm việc.
Người khác khuyên ông đừng mạo hiểm: “Bạn là luật sư, không phải nhà đầu tư.”
Nhưng ông đã mất đi thứ quan trọng nhất. Rủi ro, đối với ông chẳng còn đáng sợ nữa.
Ông hiểu một điều: An ủi không thể giải quyết nỗi đau, khả năng mới làm được.
Vì vậy ông bắt đầu đọc sách. Không chỉ đọc về tài chính— Vật lý, tiến hóa, sinh học, tâm lý, lịch sử. Ông không theo xu hướng, chỉ theo quy luật.
Ông chia thế giới thành từng “mô hình”, Dùng để đánh giá con người, thúc đẩy, sai lầm và xác suất.
Cách tư duy này đã đưa ông đến với Warren Buffett.
Trong bữa tối ở Omaha, Buffett đã là nhà đầu tư nổi tiếng. Màngger không muốn “chứng minh bản thân”.
Ông chỉ đơn giản là thay đổi suy nghĩ của Buffett.
Trước đây Buffett mua là: Những công ty kém chất lượng, giá rẻ.
Màngger nói: Mua công ty tốt, dù không rẻ. Chất lượng, quan trọng hơn chiết khấu. Thời gian, đứng về phía doanh nghiệp tốt.
Sự chuyển đổi này đã tạo nên Berkshire ngày hôm nay.
Màngger trở thành phó chủ tịch hội đồng quản trị, Cũng là người đứng sau những quyết định trong nhiều thập kỷ.
Ông ghét sự ngu dốt. Thói quen suy nghĩ ngược lại. Chăm chú vào cấu trúc thúc đẩy để nhìn thế giới. Mỗi ngày đọc rằng ông là “người có chân dài của sách”.
99 tuổi, ông vẫn đang học. Ông không bao giờ nghỉ hưu, vì ông biết: Sự tò mò sẽ cộng lãi kép.
Ông đã mất đi hôn nhân, tiền bạc và con cái. Không phải là “chống lại” nỗi đau, Mà là khiến nỗi đau bắt ông trở nên cẩn trọng hơn, tỉnh táo hơn, không dễ bỏ cuộc hơn.
Nỗi đau hoặc sẽ nghiền nát con người, Hoặc buộc bạn nâng cấp bản thân.
Chỉ có một câu hỏi: Đây có phải là điểm kết thúc của bạn, Hay là điểm khởi đầu?
Thất bại là một tổn thất, Hoặc là một bài học?
Học rộng hơn người khác. Suy nghĩ sâu hơn người khác. Nói thật, dù nghe không hay. Làm cho bản thân mạnh đến mức môi trường chỉ có thể thích nghi với bạn.
Người luật sư ly hôn tự tay chôn cất con, Không dựa vào may mắn để xây dựng đế chế. Mà là quyết định— Nỗi đau chỉ làm ông lớn hơn, chứ không làm ông nhỏ lại.
Đừng từ bỏ. Thất bại không phải là câu chuyện của bạn. Bạn làm gì tiếp theo mới là.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Charlie Munger 31 tuổi đó, gần như mất tất cả.
Con trai 9 tuổi của ông chết vì ung thư.
Ông đứng bên giường bệnh, nhìn đứa trẻ rời xa, trong khi vẫn đang tính xem tiền thuốc men sẽ trả thế nào.
Hôn nhân đổ vỡ, nợ nần chồng chất.
Không phải là “đáy vực”, mà là bị hoàn toàn xỏ xiên.
Ông không có giác ngộ, không có tuyên ngôn tái sinh.
Chỉ đơn giản là ngày hôm sau lại đi làm tiếp.
Làm luật sư.
Đổi thời gian lấy tiền.
Dần dần nhận ra: con đường này không thể đưa ông thoát khỏi nỗi đau.
Ông bắt đầu đầu tư.
Nhà đất nhỏ, giao dịch cá nhân, bất kỳ phương pháp nào khiến vốn có thể giúp ông làm việc.
Người khác khuyên ông đừng mạo hiểm:
“Bạn là luật sư, không phải nhà đầu tư.”
Nhưng ông đã mất đi thứ quan trọng nhất.
Rủi ro, đối với ông chẳng còn đáng sợ nữa.
Ông hiểu một điều:
An ủi không thể giải quyết nỗi đau, khả năng mới làm được.
Vì vậy ông bắt đầu đọc sách.
Không chỉ đọc về tài chính—
Vật lý, tiến hóa, sinh học, tâm lý, lịch sử.
Ông không theo xu hướng, chỉ theo quy luật.
Ông chia thế giới thành từng “mô hình”,
Dùng để đánh giá con người, thúc đẩy, sai lầm và xác suất.
Cách tư duy này đã đưa ông đến với Warren Buffett.
Trong bữa tối ở Omaha,
Buffett đã là nhà đầu tư nổi tiếng.
Màngger không muốn “chứng minh bản thân”.
Ông chỉ đơn giản là thay đổi suy nghĩ của Buffett.
Trước đây Buffett mua là:
Những công ty kém chất lượng, giá rẻ.
Màngger nói:
Mua công ty tốt, dù không rẻ.
Chất lượng, quan trọng hơn chiết khấu.
Thời gian, đứng về phía doanh nghiệp tốt.
Sự chuyển đổi này đã tạo nên Berkshire ngày hôm nay.
Màngger trở thành phó chủ tịch hội đồng quản trị,
Cũng là người đứng sau những quyết định trong nhiều thập kỷ.
Ông ghét sự ngu dốt.
Thói quen suy nghĩ ngược lại.
Chăm chú vào cấu trúc thúc đẩy để nhìn thế giới.
Mỗi ngày đọc rằng ông là “người có chân dài của sách”.
99 tuổi, ông vẫn đang học.
Ông không bao giờ nghỉ hưu, vì ông biết:
Sự tò mò sẽ cộng lãi kép.
Ông đã mất đi hôn nhân, tiền bạc và con cái.
Không phải là “chống lại” nỗi đau,
Mà là khiến nỗi đau bắt ông trở nên cẩn trọng hơn, tỉnh táo hơn, không dễ bỏ cuộc hơn.
Nỗi đau hoặc sẽ nghiền nát con người,
Hoặc buộc bạn nâng cấp bản thân.
Chỉ có một câu hỏi:
Đây có phải là điểm kết thúc của bạn,
Hay là điểm khởi đầu?
Thất bại là một tổn thất,
Hoặc là một bài học?
Học rộng hơn người khác.
Suy nghĩ sâu hơn người khác.
Nói thật, dù nghe không hay.
Làm cho bản thân mạnh đến mức môi trường chỉ có thể thích nghi với bạn.
Người luật sư ly hôn tự tay chôn cất con,
Không dựa vào may mắn để xây dựng đế chế.
Mà là quyết định—
Nỗi đau chỉ làm ông lớn hơn, chứ không làm ông nhỏ lại.
Đừng từ bỏ.
Thất bại không phải là câu chuyện của bạn.
Bạn làm gì tiếp theo mới là.